Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

Thời gian và Ký ức...

Thời gian và ký ức là hai thứ tồn tại song song với nhau
Thời gian là thứ không bao giờ trở lại cho dù bạn muốn hay không và ký ức cũng vậy.
Có nhiều người định nghĩa thời gian đơn giản là những gì chúng ta cần để quên đi tất cả 
Nhưng cũng có nhiều người lại định nghĩa khác, đơn giản là thứ ta cần để viết tiếp cuôc đời này.
Và như thế thời gian cứ lặng lẽ trôi đi trong những vướn bận cuộc đời và trong suy nghĩ
Vậy ký ức nằm ở đâu trong cái thời gian dần qua đi đó ?
Ký ức nằm ở ngay đây trong tim mỗi người nhưng...
Kỷ niềm vui thì có mấy ai nhớ còn kỷ niệm buồn mấy ai quên
Phải chăng chúng ta đang tự đánh lừa mình qua từng suy nghĩ khi cố chạy theo những kỷ niệm buồn?
Để rồi những tháng ngày kia qua đi trong từng suy nghĩ mà chính ta cũng không biết mình ở đâu trong đó.
Và rồi vết mực kia cứ chảy dài cùng năm tháng khiến chúng ta quên đi mọi thứ tốt đẹp xung quanh ta?
Chúng ta cố ép mình qua từng suy nghĩ gắm liền với những kỷ niệm ấy.
Cố đánh mất sự hồn nhiên của ngày nào thay bằng sự chai lì của năm tháng.
Cố gò bó mình theo nhưng khuôn khổ mà chính ta cũng không biết mình phải làm gì tiếp theo
Tôi nhớ: "Ai mà chẳng chạy theo thời gian nhưng trong sâu thẳm mỗi người thì thời gian cũng chỉ là thứ họ cần để làm hết trách nhiệm của mình trong cuộc sống mà thôi"
Suy ngẫm và cảm nhận...


Người ta viết nỗi nhớ gởi vào miền ký ức xa xôi trong sâu thẳm tâm hồn họ.
Họ cố cho nó vào một góc nhỏ của trái tim mình và chôn chặt nó trong tim mãi mãi
Nhưng..
Nỗi nhớ và ký ức kia như vô tình dày xéo tim ta nỗi ngày.
Ngày qua ngày lại tới, nỗi nhớ cứ mỗi lúc đầy theo cùng thời gian và rồi bất chợt nó bỗng vỡ ào tiếng thét của con tim.
Nhiều người sẽ nói rằng cái gì đến rồi cũng sẽ đến hay đại loại nhưng câu như "Cuộc sống không cho ta lựa chọn nào khác"
Nhưng... 
Sâu thẳm trong trái tim ho, họ luôn biết rằng còn nhiều thứ để ta sống hơn cả nỗi nhớ kia.
Và rồi bất chợt trong sự vỡ ào của con tim ấy thì cũng chính là lúc họ phải lựa chọn cho mình một con đường:
Con đưỡng cũ của nỗi nhớ và ký ức buồn theo đuổi tim họ mỗi ngày.
Con đường của những mộng mơ ta đã bỏ quên để chạy theo thứ mãi mãi không thuộc về ta.
Lựa chọn vẫn là lựa chọn và không ai khác chính họ đã lựa chọn cho mình. 
Vậy nên hãy cố lắng nghe giữa tiếng nhịp đập con tim và sự hiện hữu của hiện tại trong mỗi người.
Hạnh phúc, nụ cười không chỉ đơn giản là chúng nở trên môi của ta mỗi ngày...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét