Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Tôi muốn...


Cuộc sống...luôn làm tôi phải suy nghĩ, đôi khi đó là những ý nghĩ trái chiều...
- Nhìn hình cưới của bạn mình, tôi cũng muốn được như vậy...
- Nhìn những yêu thương mà mọi người gửi đến cho người yêu...tôi cũng muốn được như thế...
- Nhìn mỗi khi bạn mình giận dỗi, có người kề bên để dỗ dành yêu thương, tôi cũng muốn được như vậy...
- Nhìn những hình ảnh bạn chụp chung với người yêu, tôi cũng muốn được như vậy...
- Nhìn những stt bộc lộ cảm xúc thật của bạn....tôi cũng muốn được như thế.

Nhưng...
- Tôi lại có cảm giác lo lắng đằng sau những nụ cười sau những tấm ảnh cưới của bạn tôi, vì tôi biết rằng, cuộc sống vợ chồng không hề giống như lúc mới yêu...Và chỉ có từ yêu chuyển qua thương, người ta mới có thể sống cho nhau. Tôi hy vọng những tấm hình cưới, là lý do để khi các bạn có chuyện bất quan điểm với nhau, thì nó sẽ làm các bạn nhớ lại vì sao các bạn đến với nhau và kết thành vợ chồng...chứ không phải đó là cái cớ để cãi nhau "ngày xưa a/e đâu có giống như bây giờ..." - Túm lại là tôi muốn đi chụp hình cưới...

- Tôi cũng muốn nhận được những yêu thương ấy, nhưng tôi lại sợ mình bị bỏ rơi thêm 1 lần nữa...Đã có nhiều khi tôi muốn cho tất cả mọi người biết rằng, chúng tôi cũng rất hạnh phúc - theo cách riêng của mình, nhưng tôi không có đủ can đảm để đối mặt một mình, khi người nắm tay tôi đã bỏ tôi lại, tôi sợ... Người nói với tôi rằng "hãy tự tìm niềm vui khi cảm thấy buồn chán, hãy tự chăm sóc mình vì không ai lo cho mình, có bệnh hãy chữa bệnh"...Còn tôi chỉ mong 1 điều duy nhất, có Người ở bên cạnh tôi trong những lúc này, thì những điều trên sẽ tự nhiên biến mất...Người không phải là tất cả đối với tôi - nhưng Người là duy nhất... - Túm lại là tôi muốn cho người khác ghen tỵ với chúng tôi... 

- Đôi lúc tôi cũng muốn giận hờn vu vơ, nhưng tôi không bao giờ làm được, vì tôi sống thật với cảm xúc của mình, và không muốn làm ai đó bị tổn thương...Tôi là thế, đã yêu ai là yêu hết mình, và thà là tôi bị tổn thương, chứ không bao giờ tôi muốn Người bị tổn thương vì tôi...Túm lại là tôi muốn ít nhất 1 lần nép vào bên người để được nhõng nhẽo...

- Tôi muốn trên Fb của tôi có hình riêng của chúng tôi, tôi muốn cho mọi người biết về Người - nhưng người không muốn điều này, còn tôi thì chỉ nghĩ rằng "chưa phải lúc" - bây giờ thì lại càng không còn lúc nào nữa rồi - Túm lại là tôi muốn giới thiệu người với tất cả bạn của tôi

- Đôi khi tôi muốn bộc lộ cảm xúc của mình, nhưng tôi không làm được....vì tôi chỉ có thể kể cho 1 người biết mà thôi, nhưng bây giờ...dường như điều này không thực hiện được nữa...- Túm lại là cảm xúc thì nhìu...nhưng không có Ai mún nghe, nên thôi vậy...

[ Muốn chưa chắc là được ]

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Lặng nhìn cuộc sống...

Cuộc sống là những chuỗi ngày dài....


  • Chưa bao giờ tôi lại cảm thấy nó nặng nề như thế này cả, có lẽ tâm trạng không vui thì cho dù co đi xem hề cũng không vui nổi....


Tôi đang nghĩ gì??? Tôi cũng không thể biết được, có lẽ trong tôi đang rất rối bời, và dường như đang bước vào góc tường - góc khuất - nơi sâu thẳm của trái tim mình. Tôi không muốn mình như thế này, vì tôi như vậy thì không có ai được vui cả, và không ai có thể nhẹ nhàng mà sống tiếp...tôi biết, nhưng chuyện tự điều khiển cảm xúc của mình hiện nay dường như là không thể...

  • Đôi khi tôi suy nghĩ mông lung
  • Đôi khi tôi cảm thấy có quá nhiều điều để nghĩ...
  • Đôi khi tôi chỉ muốn ngồi vu vơ, không muốn làm gì, ăn gì, hoạt động gì....và rồi nằm cả ngày...
  • Đôi khi tôi thật phức tạp, đôi khi tôi không hiểu được mình như thế này...


Nhiều khi và dạo này là thường xuyên, mỗi khi nằm xuống, thì nước mặt vô tình chảy ra - trong vô thức - tôi không biết...thật sự không biết cảm xúc trong mình như thế nào....có lẽ đó chỉ là cảm xúc khó thở và hơi nghẹn đắng...Và rồi tôi lại nghĩ về 1 người, và rồi tôi tự an ủi mình...mình thật là phức tạp và vớ vẩn...chỉ đơn giản là muốn làm 1 điều gì đó...nhưng sao khó quá...vì chẳng biết mình nên làm gì, và rồi suy nghĩ, liệu làm có đúng hay sai, rồi mọi chuyện sẽ ra sao với tất cả những người xung quanh...Nhức đầu thật...tôi lại chẳng biết cảm xúc hiện tại của mình là gì nữa...

[Viết trong lúc cảm xúc chợt ùa về]

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Làm ơn.....

"Đừng rời xa tôi vì tôi lỡ yêu người mất rồi!
Và con tim tôi, từ ngày ấy khi bước vào cuộc đời
Biết mãi về sau chỉ luôn yêu một người, một người thôi...
Hãy ngồi lại bên tôi, một phút cuối khi ngày sắp tàn
Vì sợ ngày mai sang, tìm người khắp nơi thật vội vàng
Biết chắc ngày mai sẽ lại nhớ điên đầu
Hãy ngồi lại bên tôi

Chỉ một phút thôi, cho đời tôi thêm dài
Thêm tình yêu vào trong những giấc mơ
Bao đêm nhớ...
Chỉ một ánh mắt thôi, cho con tim thêm yên bình
Tôi thao thức tôi héo mòn, vì nỗi nhớ...

Đừng bỏ rơi tôi dù con lốc sắp đến nơi rồi
Này bờ vai tôi làm chiếc gối nhẹ̣ ru lòng người
Hãy nép vào nhau để được thấy yên bình
Làm ơn!

.
.
.
.
Hãy cứ đi về nơi xa đó
Nhưng đừng đi quá xa vời
Để tôi được dõi theo người
Hãy cứ rong chơi suốt cuộc đời
Chỉ cần đến bên tôi
Vào những tháng năm cuối đời..."


Hãy cứ đi về nơi xa đó, nhừng đừng đi quá xa vời...Để tôi được dõi theo Người...chỉ cần đến bên tôi, vào những tháng năm cuối đời...
Mỗi người có 1 cách sống và quan điểm riêng...Em cũng thế...
- Thà là đứng ở đằng xa, để quan tâm Anh, theo chân Anh...trên mỗi bước Anh đi...còn hơn là tiến lại gần...để Anh lại bỏ chạy xa Em....
- Biết nhưng vờ như không biết...vì đơn giản là Em muốn Anh nói cho Em biết...
- Quan tâm nhưng vờ như không quan tâm...để Anh không phải tránh né Em....
- Em biết, làm như thế chính là Em tự làm cho trái tim mình càng ngày càng nhiều vết xước ...Nhưng nếu không làm như thế...thì Em sẽ chẳng còn biết Anh đang như thế nào....Và rồi Em lại lo lắng "Anh có ổn hay không, khi mà Anh luôn giữ tất cả mọi chuyện trong lòng..."

Em không đẹp...nhưng là con gái, em có những điều mỏng manh nhất định....Có thể bị vùi dập trước cơn bão của cuộc đời...Nhưng Anh ơi, Em cũng kiên cường lắm lắm...Em sẽ cố gắng không làm Anh phải áy náy và tự dày vỏ bản thân...Anh như thế thì Em càng đau hơn nhiều lần...
Chỉ đơn giản là Em muốn ...Em muốn...luôn dõi theo Anh trên từng bước đường, đứng phía sau Anh...và Em sẵn sàng câu nói "EM Ở ĐÂY" khi Anh cần Em trong bất cứ trường hợp nào...♥

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

Em muốn nói với anh một điều......


EM XIN LỖI...VÌ ĐÃ BƯỚC VÀO CON ĐƯỜNG MÀ ANH ĐANG ĐI, ĐỂ ANH PHẢI DỪNG  1 MỘT KHOẢNG THỜI GIAN ĐỂ TRÒ CHUYỆN VỚI EM.....

Sory That I Love you

Cảm ơn Anh đã ở bên cạnh Em, trong lúc Em cần Anh nhất...cảm ơn Anh luôn suy nghĩ cho Em, dành cho Em những gì tốt nhất của Anh....





Người ta là vợ - chồng rồi sẽ thành tri kỷ, chúng mình không thể là vợ - chồng nhưng cũng vẫn là tri kỷ của nhau, Anh nhé....vì Em muốn Anh sẽ luôn luôn là người lắng nghe những tâm tư của Em...chỉ thế thôi ...Anh nhé....

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Chỉ cần được thấy người cười vui - Bởi vì không thể quên - Những gì còn sót lại...


Bởi vì không thể quên
nên ta hiểu cảm giác của cả triệu người trên thế gian
đã từng yêu ai đó hơn chính bản thân mình!

Những tháng ngày chỉ cần sống cuộc đời bình thường
nấu cho nhau một bữa ăn
mua một viên thuốc khi người kia đau ốm
hay vuốt giùm sợi tóc bay ngang tầm mắt…
nhưng ta biết chẳng dễ gì bên cạnh người được
chẳng dễ gì có thể sẻ chia…

Đã bao giờ người muốn gọi tên ta
muốn ngủ mãi trong giấc mơ mà không thức giấc
muốn chối bỏ đời sống này vì mất đi tình yêu duy nhất
muốn giọt nước mắt cuối cùng sẽ rơi trên vai ta mà không là ai khác
muốn nhìn thấy ta hơn tất cả những hi vọng trên đời…

Chúng ta đã nhiều lần chết đi dù vẫn đang tồn tại giữa bao người
khi nhìn thấy nhau nhưng không cách nào bước tới
khi lướt qua nhau và nghe rõ nhịp tim của người kia đau nhói
khi rời xa nhau mà ngay cả ánh mắt cũng không bước đi nổi
xót xa nào hơn…

Người có biết mình mắc nợ chính bản thân mình
cứ mãi loay hoay tìm cho ra một điểm tựa
không phải con người này, không phải ngôi nhà này… mà là ở nơi đó
với một vòng tay bao dung!

Ta không hề muốn sống cuộc đời của những mẫu số chung
yêu một người và lấy một người khác…
rồi tự an ủi mình miễn là có một bờ vai bên cạnh
tự an ủi mình ai cũng giống như vậy thôi???

Người vẫn giữ cho riêng mình một khoảng trời
nhưng đã chôn giấu vào tận góc tâm hồn không có ánh sáng
người không muốn nhìn lại, không muốn rơi nước mắt…
dù trái tim mỗi ngày tự nó làm mưa tuôn…

Bởi vì không thể quên
nên (không chỉ riêng) ta không thể tự tha thứ được cho chính mình!


------------------------------

Chỉ cần được thấy người cười vui 
là những khổ đau trong tim cũng sẽ gắng gượng cười...

Ta đã có tháng ngày sống như hạt sương
hạnh phúc mà không cần ai nhìn ngắm
những nỗi buồn (nếu có) đều được điểm tâm bằng môi hôn nồng ấm
mỗi ngày là một giấc mơ...

Chưa một lần chúng ta ngã giá với cuộc đời ngoài kia
yêu thương với những gì mình có được
chỉ ao ước lo toan cho một tình yêu giản dị nhất
được khóc, được cười...cùng nhau!

Nhưng ngoài kia mưa nắng cũng có niềm đau
ngoài kia một chiếc lá rơi cũng đòi quyền ấm cúng
ngoài kia một tiếng thở dài cũng thành sấm chớp vang trong lồng ngực
ngoài kia chỉ toàn là mất mát...
cho những ai muốn sống đến tận cùng...

Người bước qua ngưỡng cửa và nói lời cảm ơn
- Cảm ơn một lần gặp nhau dù không thể bước cạnh nhau mãi mãi
- Cảm ơn một cái nắm tay mà hơi ấm kia sẽ không bao giờ trở lại
- Cảm ơn nụ hôn mà lần duy nhất trong đời được tìm thấy chính mình nơi đấy
- Cảm ơn những giọt nước mắt được khóc vì niềm vui...

Người mang theo hết những hi vọng còn sót lại trong cuộc đời
tiếng Cảm ơn ấy giản đơn mà như từng vết cứa
ta đâu cần Cảm ơn vì tình yêu đó chưa bao giờ là chọn lựa
khi chúng ta sống là để cho nhau...

Có biết bao cuộc đời cần hạnh phúc để thấu hiểu khổ đau
nhưng tại sao người lại sống cho điều ngược lại
tại sao lại bất chấp bản thân mình cho quãng đời còn xa mãi
khi người biết không ai thay thế được chúng ta!

Người buông tay để chấp nhận những xót xa
thử hỏi làm sao thấy cuộc sống còn ý nghĩa
thử hỏi làm sao ta mỉm cười dù ngàn lần muốn thế
cho những lần gặp lại nhau trong đời...

Chỉ cần được thấy người cười vui
là những khổ đau trong tim cũng sẽ gắng gượng cười...
(ta chỉ biết lừa dối mình bằng suy nghĩ của một người chỉ còn lại đơn côi!)

[ Thơ Nguyễn PhongViệt]


...........................

Những gì còn sót lại trong dáng ngồi ấy chỉ là đường nét của nỗi cô đơn 
vẽ bằng hơi thở dài ngơ ngác 
làm sao hiểu con người của ngày hôm nay thật ra đâu còn gì là đơn giản 
sống một quãng đời nhiều lo toan mà lo toan nào cũng dành cho người khác
đã phải quên mất mình…

Ta cứ ngồi lặng im thế rồi sợ hãi khi nghĩ đến giây phút đứng lên
lúc trong lòng không còn gợn sóng
ta cười nói hồn nhiên ngoài kia bằng một bộ mặt lạnh lùng nhất
ta yêu thương theo cách của những người sinh ra không hề có tuyến nước mắt
ta từ chối cuộc đời ta…

Từ muôn trùng kí ức ta vẫn đủ mười ngón tay để chìa ra
nhưng rồi biết đã như người đuối sức
không thể nắm giữ dù chỉ là giản đơn như một sợi tóc
phải chờ đợi đến khi trái tim rời bỏ từng phần tình yêu trên chiếc bóng
ta mới dám nhận lại mơ ước bình thường…

Được ngồi lặng im thế, và khóc…
cho tất cả những yêu thương!

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

Thời gian và Ký ức...

Thời gian và ký ức là hai thứ tồn tại song song với nhau
Thời gian là thứ không bao giờ trở lại cho dù bạn muốn hay không và ký ức cũng vậy.
Có nhiều người định nghĩa thời gian đơn giản là những gì chúng ta cần để quên đi tất cả 
Nhưng cũng có nhiều người lại định nghĩa khác, đơn giản là thứ ta cần để viết tiếp cuôc đời này.
Và như thế thời gian cứ lặng lẽ trôi đi trong những vướn bận cuộc đời và trong suy nghĩ
Vậy ký ức nằm ở đâu trong cái thời gian dần qua đi đó ?
Ký ức nằm ở ngay đây trong tim mỗi người nhưng...
Kỷ niềm vui thì có mấy ai nhớ còn kỷ niệm buồn mấy ai quên
Phải chăng chúng ta đang tự đánh lừa mình qua từng suy nghĩ khi cố chạy theo những kỷ niệm buồn?
Để rồi những tháng ngày kia qua đi trong từng suy nghĩ mà chính ta cũng không biết mình ở đâu trong đó.
Và rồi vết mực kia cứ chảy dài cùng năm tháng khiến chúng ta quên đi mọi thứ tốt đẹp xung quanh ta?
Chúng ta cố ép mình qua từng suy nghĩ gắm liền với những kỷ niệm ấy.
Cố đánh mất sự hồn nhiên của ngày nào thay bằng sự chai lì của năm tháng.
Cố gò bó mình theo nhưng khuôn khổ mà chính ta cũng không biết mình phải làm gì tiếp theo
Tôi nhớ: "Ai mà chẳng chạy theo thời gian nhưng trong sâu thẳm mỗi người thì thời gian cũng chỉ là thứ họ cần để làm hết trách nhiệm của mình trong cuộc sống mà thôi"
Suy ngẫm và cảm nhận...


Người ta viết nỗi nhớ gởi vào miền ký ức xa xôi trong sâu thẳm tâm hồn họ.
Họ cố cho nó vào một góc nhỏ của trái tim mình và chôn chặt nó trong tim mãi mãi
Nhưng..
Nỗi nhớ và ký ức kia như vô tình dày xéo tim ta nỗi ngày.
Ngày qua ngày lại tới, nỗi nhớ cứ mỗi lúc đầy theo cùng thời gian và rồi bất chợt nó bỗng vỡ ào tiếng thét của con tim.
Nhiều người sẽ nói rằng cái gì đến rồi cũng sẽ đến hay đại loại nhưng câu như "Cuộc sống không cho ta lựa chọn nào khác"
Nhưng... 
Sâu thẳm trong trái tim ho, họ luôn biết rằng còn nhiều thứ để ta sống hơn cả nỗi nhớ kia.
Và rồi bất chợt trong sự vỡ ào của con tim ấy thì cũng chính là lúc họ phải lựa chọn cho mình một con đường:
Con đưỡng cũ của nỗi nhớ và ký ức buồn theo đuổi tim họ mỗi ngày.
Con đường của những mộng mơ ta đã bỏ quên để chạy theo thứ mãi mãi không thuộc về ta.
Lựa chọn vẫn là lựa chọn và không ai khác chính họ đã lựa chọn cho mình. 
Vậy nên hãy cố lắng nghe giữa tiếng nhịp đập con tim và sự hiện hữu của hiện tại trong mỗi người.
Hạnh phúc, nụ cười không chỉ đơn giản là chúng nở trên môi của ta mỗi ngày...


Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

Những ngày Tết....

Nghỉ tết thì lao đầu vào khóa luận, nhưng cầm tài liệu lên đọc chừng 30' thì lại bùn ngủ...Cố gắng lên nào...còn chặng đường dài ở phía trước.
Dọn dẹp nhà cửa ngày tết..mệt thì mệt thật...nhưng hưởng thành quả do công sức mình làm thì thật là thích thú..hihi
Tự nhiên ngồi nhớ lại câu nói của những người bạn trong 1 lần nói chuyện:
- Chụp hình thì phải đợi Tuyền cười rồi mới được chụp đấy nhé.
- Tuyền thì có bao giờ không cười...
Thôi thì chụp 1 tấm hình không cười xem thế nào....Haiz...
Nhìn cũng không đến nỗi nào...nhưng cười lên thì dễ thương hơn nhỉ...=.=

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Nghe Em nói....này Anh.....

Nghe em nói, này anh!

Ngày em nói với anh: Đừng đi!
Là bởi thực lòng em rất cần anh – lúc đó.
Cho tim yêu bé nhỏ
Cho kẻ hành khất cả đời đi tìm kiếm thương yêu
Nghe em nói, này anh!

Ngày em nói với anh: Hãy cứ đi – Nhưng nhớ quay về – Em sẽ đợi.
Là bởi thực lòng em vẫn muốn có anh cho ngày tháng rộng dài
Cho những buổi sáng em thức dậy bên cạnh anh – người đàn ông của riêng em
Vầ chúng ta – sẽ lại cuốn riết vào nhau trong những yêu thương chưa bao giờ thôi ồn ã
Để nếu có đi đâu xa, em vẫn luôn tin rằng anh biết có em luôn chờ đợi anh trở về
Thương yêu lấy anh và cố gắng cho anh
Là Em – Nhỏ bé.

Ngày em nói với anh: Dù thế nào em vẫn yêu anh.
Là bởi thực lòng em biết ta đã thuộc về nhau trong chính giây phút đó
Dáng người bé nhỏ
Mắt ướt môi mềm
Và sự ích kỉ hờn ghen
Chỉ là để lại được rất đàn bà trong những tháng ngày của anh
Riêng anh thôi!


Em. Chắc chắn là vẫn ở đó thôi anh – chẳng bao giờ đi đâu xa cả...

...........................

Rời vòng tay em anh vẫn có nơi để quay trở về
Còn rời xa anh em biết đi đâu cho vơi nỗi đau....


-ST-

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Nhật Ký Yêu Xa...

ღ♥_ YÊU XA…
_ Là mong ngóng những cuộc điện thoại đường xa, dù biết bấy nhiêu thôi là chưa đủ…
_ Là giấu nhẹm đi giọt nước mắt tủi thân, buồn bã để người ở xa an lòng mà bước tiếp...
_ Là đợi chờ cùng đếm tháng, đếm năm, đếm những cách xa để mong một ngày gần lại…
ღ♥_ YÊU XA…
_ Là đôi khi tủi thân, ghen tị với bao đôi tình nhân khác...
_ Là đôi khi lo lắng "không biết sau này hai đứa sẽ thế nào?"...
ღ♥_ YÊU XA…
_ Con trai thường bị hạ gục bởi việc mất niềm tin..
_ Con gái thường bị đốn ngã bởi tâm lý bất ổn..
ღ♥_NHƯNG BẠN HÃY NHỚ RẰNG...
_ Hết mưa cầu vồng sẽ sáng..
_ Tắt nắng sao trời sẽ lên..
_ Nước mắt làm tăng giá trị của nụ cười..
_ Và thời gian là minh chứng tốt nhất cho 1 tình yêu đẹp..
_ Dù vui hay buồn, vẫn luôn cảm nhận được trái tim ai thổn thức dõi theo..
_ Thì ta vẫn hạnh phúc !!
♥_ Yêu xa_ một tình yêu kì diệu...♥_


♥ -Yêu một người ở xa
=> Là em học cách chấp nhận tất cả ...
^những quan tâm lo lắng chỉ có thể gửi đi bằng SmS...^
♥ -Yêu một người ở xa
=> Là em biết ^sẽ mất anh bất cứ lúc nào^...
^nước mắt trực trào tự đưa tay gạt đi...
♥ -Yêu một người ở xa
=> Là em chỉ có thể im lặng & chờ đợi anh dù biết hi vọng mong manh.
^tình anh là biển^...
♥ -Yêu là chấp nhận đau


♥ Một khi:
- Đã nắm chặt tay thì sẽ ko bao giờ buông. . .
- Đã yêu thương hết lòng thì sẽ ko dễ dàng từ bỏ !
♥ Bởi vì:
- Tìm đươc một hạnh phúc quá khó. . .
- Nó phải trả giá bằng niềm đau, những gjọt nước mắt và cả thời gjan...
♥ Nhớ nhé !!
_ Phải nắm thật chặt nhé...
_ Đừng vì những lầm lỗi nhỏ mà buông tay nhau nhé :'>



Đừng để 1 người ra đi. . . .
. . . .rồi mới mong họ đừng biến mất . . .
Nếu khônq cảm nhận được ý nghĩa của từ " Mất "
- Con nqười ta mãi mãi cũng chẳnq thể hiểu thế nào là "Trân Trọng" 

- Có người hỏi tôi : " Vì sao bạn
lại yêu người ấy ? " ...
- Người ấy tốt với bạn lắm à ?...
+ Không
- Thế người ấy tài giỏi lắm à ?
+ Không
- Hay là người ấy rất dễ thương ?
+ Không . Người ấy ko đc gì hết
và đôi lúc cũng vô tâm . . . .
- Tôi yêu người đó vì chỉ khi ở
bên
họ .. ..tôi mới cảm nhận được
nhịp đập của trái tim mình ...♥


Đừng để đánh mất hạnh phúc. . . .
. . . .rồi mới bắt đầu đi tìm lại . . .

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Yêu xa....

ღ♥_ YÊU XA…
_ Là những nhớ nhung đong đầy gói ghém trong từng con chữ, những tin nhắn vội vàng dường như vẫn còn quá chật chội cho lời trái tim muốn nói...
_ Là những dỗi hờn tự nhiên mất đi theo không gian, nghĩ đến khoảng cách xa xôi kia bỗng thấy thương người ta nhiều hơn là giận dỗi…
_ Là tự biết giấu nhớ thương, tự biết nhắc lòng mình về một ngày không lâu sẽ đoàn tụ…
ღ♥_ YÊU MỘT NGƯỜI Ở XA…
_ Là gửi nhớ, gửi thương qua mây, qua gió…
_ Là tin vào sức mạnh tình yêu sẽ chắp cánh cho ta vượt qua tất cả....
_ Là có một người để đợi...
_ Là có một chốn để tìm về…
_ Là vẫn bình yên, hạnh phúc bởi có nụ cười của một người ở xa...♥!!


YÊU MỘT NGƯỜI..
Yêu một người là khi bạn trân trọng món quà người ấy tặng dù món quà đó chẳng đáng giá bao nhiêu.
Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng người ấy không chỉ thuộc về bạn mà còn thuộc về cả thế giới này, và dù thế thì người ấy vẫn quan trọng vàý nghĩa với bạn biết bao.
Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng trước mặt nhau, bạn và người ấy luôn là chính bản thân mình.
Yêu một người là khi bạn thức dậy vào mỗi buổi sáng bạn cảm thấy rất hạnh phúc vì mình có thêm một ngày nữa để yêu và được yêu.
Yêu một người là khi bạn nhận ra rằng người đó có ý nghĩa với bạn như một món quà của cuộc sống trao tặng. Và, món quà ấy muốn cùng bước đi bên cạnh bạn trọn cuộc đời này. Người ấy sẽ chia sẻ với bạn ngày và đêm, từ giấc ngủ đến những nỗi lo toan trong cuộc sống. Người ấy sẽ tìm thấy những bí mật trong bạn mà trên đời này chỉ có riêng hai người biết mà thôi. Và dù bạn có trốn đến tận phương trời nào thì người ấy cũng sẽtìm ra bạn, để cho bạn một chỗ tựa an toàn vững chãi nhất với tất cả tình yêu thương độ lượng.


ღ♥_ Gửi 1 người tôi yêu_ღ♥
• Đó không phải là người đầu tiên mà tôi thích! 
• Nhưng lại là người đầu tiên tôi dành hết yêu thương...
• Là người đầu tiên tôi đặt hết niềm tin và hi vọng...
• Là người đầu tiên tôi kiên nhẫn chờ đợi...
• Người đầu tiên cho tôi biết cảm giác sợ...
♥ Sợ mất đi người tôi yêu nhất...♥!!


Khi bạn cần một bờ vai để tựa, anh ấy sẽ khôg có ở bên bạn.
Khi bạn cần một bàn tay để lau nước mắt cho bạn, anh ấy sẽ khôg về kịp với bạn. Nhưg ở cuối con đườg nhỏ mag tên "Chờ đợi" - cũng là nơi bắt đầu con đườg lớn mag tên "Hạnh phúc", anh ấy đag đứg đấy, dag rộng vòg tay và mỉm cười chờ bạn đến.
Bạn phải tự mình đi hết "Chờ đợi" để sánh bước cùng anh ấy đi trên "Hạnh phúc". Một mình nhưg vững chãi, bạn bước về phía trước, luôn có anh ấy đi cùng - khôg phải ở bên cạh mà ở trog tim bạn..


Con gái mạnh mẽ..
...Nhưng rất mong manh...
...Đừng thấy 1 cô gái luôn vui vẻ mà nghĩ rằng cô ấy không biết buồn....
...Đừng thấy 1 cô gái luôn cười trước mặt người khác mà cho rằng, cô ấy không bao giờ khóc....
...Vì đôi khi, nụ cười chính là những giọt nước mắt khô.....
..Bạn có biết rằng, đằng sau cái vẻ mạnh mẽ ấy là một tâm hồn mong manh, dễ tổn thương...
.Nếu quan tâm đến cô ấy...
...Hãy nhìn thấy những nỗi buồn đằng sau nụ cười của cô ấy....
...Hãy nhìn thấy những giọt nước mắt khi cô ấy quay lưng đi, khi cô ấy một mình.....
♥ ...Đến và cho cô ấy mượn 1 bàn tay, 1 bờ vai nhé!!! ♥......


ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...là những lúc hồi hộp chờ tin nhắn...
...là những lúc ấm lòng nghe giọng nói quen thuộc mỗi ngày...
ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...là cho nhau khoảng cách để nhớ về nhau...
...nhưng khi nỗi nhớ dâng lên đến cồn cào thì ta chỉ biết thầm gọi tên nhau trong nước mắt...
ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...cũng là lúc niềm tin luôn đặt lên bàn cân giữa “Tiếp tục” và “Từ bỏ", chỉ một chút thôi xao động, niềm tin ấy có thể dễ bị đánh rơi...
ღ♥_ NHƯNG YÊU XA _ღ♥
...chính là thời gian minh chứng cho một tình yêu đẹp,
...để cho nhau biết được tình yêu ấy lớn bao nhiêu, hạnh phúc bao nhiêu, vì nhau mà đơi chờ, vì nhau mà gìn giữ ...
...Dù gần hay xa thì tình yêu vẫn là Tình Yêu !
...Cái chính là Trái Tim mình, Tấm Lòng mình gửi hết vào một người_Nồng Nàn, Đắm Say, Chân Thành và Sâu Nặng...♥♥♥!!!


ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...là những lúc hồi hộp chờ tin nhắn...
...là những lúc ấm lòng nghe giọng nói quen thuộc mỗi ngày...
ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...là cho nhau khoảng cách để nhớ về nhau...
...nhưng khi nỗi nhớ dâng lên đến cồn cào thì ta chỉ biết thầm gọi tên nhau trong nước mắt...
ღ♥_ YÊU XA _ღ♥
...cũng là lúc niềm tin luôn đặt lên bàn cân giữa “Tiếp tục” và “Từ bỏ", chỉ một chút thôi xao động, niềm tin ấy có thể dễ bị đánh rơi...
ღ♥_ NHƯNG YÊU XA _ღ♥
...chính là thời gian minh chứng cho một tình yêu đẹp,
...để cho nhau biết được tình yêu ấy lớn bao nhiêu, hạnh phúc bao nhiêu, vì nhau mà đơi chờ, vì nhau mà gìn giữ ...
...Dù gần hay xa thì tình yêu vẫn là Tình Yêu !
...Cái chính là Trái Tim mình, Tấm Lòng mình gửi hết vào một người_Nồng Nàn, Đắm Say, Chân Thành và Sâu Nặng...♥♥♥!!!


Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Vẫn....

Trên ô kính sương phủ trắng xóa.
Giá như làm mờ đi trong em kỉ niệm.
Cho em được khóc nếu phút chốc em yếu lòng.
Cho em được ôm lấy kí ức xưa vụng về khi bên em anh nói cười.
Ngại ngùng khi anh thì thầm sẽ mãi yêu mình em.
Mi ngoan ngày ấy vẫn ướt đẫm khi nhớ anh
Bao đêm dài thao thức ước muốn thêm một lần ta trong tay chung lối đi.
Dù là xa xôi dù là trong mơ thôi.
Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên.

Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên...

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

23 tháng 1 năm 2013

NHÀ TRỌ

................
Ngồi trên xe bus....mà cái đầu nặng trĩu...chỉ muốn nó nổ tung ra....
Đôi khi.....mình lại hay suy nghĩ đến chuyện "đóng băng".Không phải là chết...vì chết sẽ ảnh hưởng đến mọi người bên cạnh mình, chỉ là muốn đóng băng 1 thời gian....như ngày xưa xem truyện Đôrêmon, khi Nôbita quay ngược thời gian thì những người xung quanh đều bị "đóng băng"...thế đấy...

Mọi người đã từng sống xa nhà, thì mới hiểu được cảm giác gia đình ấm áp là như thế nào? Thế mọi người đã từng sống xa nhà năm bao nhiêu tuổi?

- Hồi bắt đầu học cấp 3?
- Bắt đầu học đại học?
- Bắt đầu đời sống mưu sinh?
Để khi nghĩ ...thì gia đình là nơi luôn muốn quay về....
Thế mình đã "sống xa nhà" năm bao nhiêu tuổi nhỉ...à nhớ rồi... là 12 tuổi....khi thằng em trai được 3 tuổi...mà cũng chẳng nhớ chính xác là bao nhiêu tuổi nữa....chỉ có thể nhớ được rằng khi nó còn rất rất nhò.

Người ta sống xa nhà, do tình thế bắt buộc phải như thế...còn mình "tình nguyện sống xa nhà" để không phải nghe cái sự cãi nhau hàng ngày...Mà cũng có xa bao nhiêu đâu...cách nhau trong khoảng đi bộ chừng 5 phút ( theo tốc độ đi như rùa bò của mình)..nhà chỉ là nơi về lấy quần áo khi cần...Nhưng rồi từ cái xa khoảng cách để tránh bão...thì mình cũng dần xa nhà luôn trong tâm trí..."Sống tự lập" từ bé, có điều không giống người ta ở chỗ...vẫn ăn bám, chưa tự kiếm được đồng tiền.


Dạo gần đây ít nói chuyện với Ngoại, nhưng vẫn nhớ những câu đùa với Ngoại rằng "nhà con giống nhà trọ ha Ngoại"??? !!!!
- Sáng đi học/làm...rồi tối về ngủ...bữa cơm gia đình là gì ? 3/4 người ngồi ăn cơm với nhau, và nghe....TV nói chuyện...thế đã là êm đềm hạnh phúc lắm rồi....
- "Nhưng nhà con không giống nhà trọ lắm, vì tuy người ta ở nhà thuê...nhưng tình cảm của những thành viên trong gia đình cũng còn có, ha Ngoại?"....Một nụ cười trên môi Ngoại...cũng đủ để xác định câu nói ấy là chính xác. Mặc dù Ngoại không ở chung nhà với con..nhưng thà vậy còn vui hơn....hihi, vì nhà con chẳng có gì vui cả.....
- Vậy là cũng giống như con đang sống xa nhà, khác là về nhà ăn cơm thôi, Ngoại ha"....Câu này con không dám nói...nhưng hình như nó là như vậy...

Hôm nay cũng như mọi ngày đi thực tập về, nằm ngủ 1 giấc. Nhưng ngủ dậy thì lại muốn nằm tiếp...nhưng không thể nằm được, vì ngày mai không phải thứ 7... ước gì ngày mai là thứ 7... mà nói đúng hơn...thì dù là thứ mấy đi chăng nữa....thì lúc này trong đầu mình vẫn hiên ra một suy nghĩ...ước gì mình "đóng băng" tạm thời...chỉ là vì không muốn suy nghĩ về bất cứ thứ gì diễn ra xung quanh....

Thường ngày ở nhà hầu như mình ít khi nói chuyện...bây giờ thì lại càng ít hơn...chỉ là trả lời cho 1 vài câu hỏi cần thiết như mọi ngày Ba Mẹ vẫn hay đặt ra..và câu trả lời lúc nào cũng chỉ là 1 câu như mọi ngày.

Lúc học môn "Giáo dục gia đình", vô tình nhóm mình chọn đề tài thuyết trình là về "Nguyên nhân dẫn đến đổ vỡ gia đình"....Gia đình mình nằm trong những nguyên nhân đó, mà nói đúng ra...thì mình đã biết được nguyên nhân do đâu...trước cả khi học cấp 3...có điều gợi lại...chỉ là chút thoáng buồn đã chai lặng gần chục năm trời.


Ngày xưa ai cũng nói mình nên đi tu....Nhưng thật sự là đã biết quá nhiều điều không nên biết trong cuộc sống của các Sơ...nên mình không thể đi tu, mà nói cho cùng là vì....mình đam mê cuộc sống gia đình hơn cả....mình muốn cảm nhận được cái người ta gọi là "hơi ấm gia đình" tuy gia đình không phải lúc nào cũng êm ấm....nhưng chỉ có những êm ấm cho gia đình mình tạo ra...mới đúng là êm ấm thật sự, chỉ đơn giản là có người cùng mình xây dựng và vun đắp cho gia đình....chứ không phải cái mà người ta nhìn vào và phán 1 câu thanh tịnh, êm ấm, vô ưu vô lo của các Sơ...là đúng như vậy...mình thích cái gì đó "thật" hơn..."thật" là cái luôn xuất phát từ trái tim của mỗi người với tất cả sự chân thành....


Mình rất ngưỡng mộ những người bạn của mình được sống trong gia đình hạnh phúc, nơi đó có Ba Mẹ luôn nói cười với nhau, và hâm mộ những người bạn khi nào rảnh thì luôn dành thời gian cho gia đình, thường xuyên về thăm nhà...như thế mới đúng như câu nói "gia đình luôn là nơi để mọi người tìm về". Và mình cũng muốn sau này những đứa con trai và con gái của mình cũng như thế...luôn mong ước "gia đình" là nơi để tìm về".



Thế đấy...cuộc sống của mỗi người mỗi khác nhau, ai cũng có nỗi đau riêng....và không có cái đau nào giống nhau...chỉ có thể là có cảm giác giống nhau mà thôi. Dù sao nhà trọ vật chất vẫn còn sung sướng hơn nhà trọ tinh thần...


Tái bút:

NHỮNG MẢNH VỠ KHÔNG RÁP LẠI ĐƯỢC...